Đề đọc hiểu Hàng quà rong Thạch Lam

Đề thi khối 10

Thực hiện các yêu cầu

Câu 1. Theo tác giả, điều gì làm nên “nghệ thuật” ăn quà của người Hà Nội?

Câu 2. Nêu hiệu quả của phép tu từ được sử dụng trong câu văn sau: “Con dao cắt, sáng như nước, và lưỡi đưa ngọt như đường phèn”.

Câu 3. Nhân xét về tình cảm của nhà văn đối với các món quà Hà Nội được thể hiện qua văn bản.

Câu 4. Theo anh/chị, trong nhịp sống hiện đại ngày nay, “nghệ thuật” ăn quà của người Hà Nội có nên duy trì không? Vì sao?

GỢI Ý

Câu 1. Theo tác giả, điều làm nên “nghệ thuật” ăn quà của người Hà Nội: “ăn đúng cái giờ ấy và chọn người bán ấy”, tức là chọn thời điểm ăn và chọn người bán món quà đúng mới thể hiện mình là người sành ăn.

Câu 2.

– Câu văn:“Con dao cắt, sáng như nước, và lưỡi đưa ngọt như đường phèn.” sử dụng biện pháp tu từ so sánh. So sánh “con dao cắt” với “đường phèn”

– Hiệu quả:

+ Làm nổi bật đặc điểm của con dao cắt cơm nắm: sắc, sáng; tái hiện được động tác đưa dao xắt miếng cơm một cách chuyên nghiệp, lành nghề của cô hàng cơm nắm.

+ Làm cho câu văn giàu hình ảnh, sinh động, hấp dẫn.

+ Thể hiện sự ngưỡng mộ của tác giả đối với sự chuyên nghiệp của cô bán hang cơm nắm.

Câu 3.

– Tình cảm của nhà văn đối với các món quà Hà Nội được thể hiện trong văn bản: gắn bó, yêu thích, tự hào; say sưa tận hưởng bằng cả vị giác lẫn thị giác, khứu giác những món quà đường phố.

– Đó là tình cảm đẹp, thể hiện sự am hiểu, tự hào và trận trọng ẩm thực vùng đất kinh kì. Tình cảm đó được tác giả bộc lộ trực tiếp qua các hình ảnh, câu văn:

Nếu chúng ta về ở các tỉnh nhỏ ít lâu, hay ở ngay Hải Phòng, Nam Định nữa, chúng ta mới biết quà ở Hà Nội ngon chừng nào. Cũng là thứ bún chả chẳng hạn, cũng rau ấy, bún ấy, thế mà sao bún chả của Hà Nội ngon và đậm thế, ngon từ cái mùi thơm, từ cái nước chấm ngon đi.

Cái bánh rán vừa cứng và xấu, thật làm giảm thanh thế của quà Hà Nội, do một cửa hàng nào đó muốn kiếm lời, cứ muốn bắt thiên hạ ăn bánh rán lúc còn ngái ngủ.

Này đây mới là quà chính tông: bánh cuốn, ăn với chả lợn béo, hay với đậu rán nóng. Nhưng là bánh cuốn Thanh Trì mỏng như tờ giấy và trong như lụa.

Ờ, cái xôi vừng mỡ, nắm từng nắm con, ăn vừa ngậy vừa bùi. Mà có đắt gì đâu!

Và có ai ngắm nghĩ kĩ cái vị hành khô chưng mỡ ở trong bát ngô nếp bung non; hành giòn và thơm phức, những hạt ngô béo rưới chút nước mỡ trong…Ngô bung (xôi lúa) thì có nhiều hàng ngon, nhưng ngon nhất và đậm nhất là ngô bung của một bà già trên Yên Phụ. Cứ mỗi buổi sáng, bà từ ở xuống phố, theo một đường đi nhất định, đã ngoài hai mươi năm nay, để các nhà muốn ăn cứ việc sai người ra đứng chờ.

Món quà này sạch sẽ và tinh khiết, từ quà cho đến cả quang thúng, cả cô hàng, tóc vấn gọn, áo nâu mới, quần sồi thâm.

Câu 4. – HS bày tỏ quan điểm: nên hoặc không nên.

– Lí giải phù hợp, thuyết phục.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *