Viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày ý kiến của bạn về việc bảo tồn một loại hình nghệ thuật, một nhạc cụ, một kiểu trang phục,… truyền thống của dân tộc, trong đó có sử dụng các phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ.

Văn mẫu lớp 10

Mahatma Gandhi từng nói : “Nền văn hoá của mỗi quốc gia nằm trong trái tim và tâm hồn của nhân dân”. Thật vậy, chỉ khi những giá trị văn hóa nằm trong trái tim và tâm hồn nhân dân nó mới sáng đẹp muôn đời. Mỗi quốc gia đều có nền văn hóa riêng từ tôn giáo, nếp sống…. Đặc biệt nghệ thuật là lĩnh vực đa dạng và phong phú nhất , trong đó  âm nhạc mặt tiêu biểu. Những nhạc cụ là nét đặc trưng của mỗi quốc gia, nếu như Trung Quốc nổi tiếng với những khúc tỳ bà với âm thanh trong trẻo, đanh và sáng thì Việt Nam ta tự tin với  đàn Bầu – Độc huyền cầm. 

Đàn bầu là loại đàn một dây có âm thanh trong trẻo, quyến rũ phù hợp để thể hiện tình cảm, tâm hồn người Việt.Được coi là “hồn cốt” tinh tuý của dân tộc, đàn bầu luôn mang cái thanh khí, dáng dấp của hồn Việt khiến khán giả trong nước và quốc tế yêu thích. Thế nhưng chính vì đặc trưng thuần Việt nên trong thời kỳ hội nhập như ngày nay nét uyển chuyển, da diết của đàn bầu đang dần bị lu mờ. Không chỉ thế, việc bảo tồn nghệ thuật đàn bầu trong thời kỳ hiện đại luôn đứng trước vô vàn khó khăn. Nghệ nhân sản xuất đàn không còn nhiều, con người đã quá quen và hứng thú với nhạc số, vì thế đã vô tình đưa nhạc cụ truyền thống vào quên lãng. Để đàn bầu tiếp tục phát triển và khẳng định giá trị của mình mỗi chúng ta cần phải ý thức hơn nữa, luôn mở rộng cảm xúc đón nhận những giá trị truyền thống. Việc bảo tồn nhạc cụ truyền thống nói chung, trong đó có đàn bầu là một việc làm mang tính cấp thiết, nhằm gìn giữ và phát huy những giá trị văn hóa, âm nhạc truyền thống của dân tộc, để nó luôn sống trong tâm thức người Việt.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *