Nghị luận xã hội : bài học rút ra từ câu chuyện của tách trà

Nghị luận xã hội

Đề bài : bài học rút ra từ  câu chuyện của tách trà

(Nội dung câu chuyện ở cuối  bài viết)

Bài làm

“Đời phải trải qua giông tố, không được cúi đầu trước giông tố”, có ai đó đã nói với tôi khi tôi gặp phải khó khăn, sóng gió của cuộc đời. Thật vậy! bạn ạ, gặp khó khăn mà ta không chùn bước, vẫn hiên ngang tiến về phía trước, với tôi đó là những con người đích thực. Câu chuyện của tách trà đem đến cho chúng ta nhiều bài học sâu sắc.

Câu chuyện kể về một cục đất sét đỏ, nói được một người đem ra đập dẹp, rồi bị bỏ vào lò nung, rồi bị vẽ sơn lên khắp người, rồi lại bị nung nữa. Sau những lần như vậy nó đều hét lên “buông tôi ra, dừng lại đi, dừng lại đi mà”. Tất cả đều vì nó cảm thấy khó chịu chóng mặt nóng khủng khiếp hay nó không thể nào chịu được cái mùi sơn khó chịu ấy. Nhưng đáp lại tiếng nó chỉ là câu “chưa được đâu”. Đọc câu chuyện ta đều thấy rằng đây là một công việc hết sức bình thường của những người thợ làm gốm làm đồ mỹ nghệ. Nhưng ẩn sâu đó là nhiều bài học sâu sắc, bàn xoay, lò nung, hay sơn vẽ là biểu tượng của những khó khăn khắc nghiệt mà cuộc đời mỗi con người cần phải vượt qua. Câu chuyện có lẽ ta sẽ cười cục đất sét kia, vì đã thiếu tự tin, bản lĩnh, nó không biết rằng người thợ đang làm đẹp cho nó. Nhưng thử đặt vào hoàn cảnh đó thì bạn sẽ là như thế nào? Câu hỏi thật khó trả lời bởi cách suy nghĩ, hành xử của mỗi người là khác nhau, riêng tôi tôi sẽ cố gắng nỗ lực để vượt qua tất cả, chứ không như cục đất sét hèn nhát, thiếu bản lĩnh kia.

Cuộc sống là một khái niệm nào đó phức tạp, thậm chí rối rắm, nhiều thách thức. Con người sinh ra như thế để thử thách với cuộc đời với số phận. Cũng như cục đất sét đó kia, nói được có mặt trên cuộc đời này, nhưng cũng phải đối diện với bàn xoay, với lò nung nóng khủng khiếp. Tất cả đều do sự sắp đặt của thượng đế. Cuộc sống cũng vậy, bạn sẽ có lúc gặp nhiều may mắn. Nhưng chắc chắn rằng cũng không ít lần trải qua giông tố. Bởi một điều đơn giản, con đường nào giẫm trên hoa hồng mà bàn chân không thấm đẫm những mũi gai. Không vinh quang nào có được một cách dễ dàng, mà phải do chính con người tự đi tìm lấy hạnh phúc. Tự tin, bản lĩnh kết hợp với lòng kiên nhẫn sẽ là yếu tố quan trọng quyết định thành công của bạn. Khó khăn sinh ra như để thử thách con người, chỉ có sự thử thách của lửa mới tôi luyện nên những thanh sắt cứng rắn. Đó là lời của tổng thống Mỹ gửi cho thầy hiệu trưởng của con trai mình. Đó là cách giáo dục đúng đắn dành cho đứa con nhỏ bé của mình, để sau này lớn lên nó sẽ trở thành con người vững chãi.

Khó khăn lôi kéo những con người có ý chí, nhờ vào khó khăn mà con người trưởng thành, những tượng đài con người nên học cách rèn luyện tính bản lĩnh, tự tin để đối đầu với những con sóng dữ trên đại dương. Khi gặp phải khó khăn nên tìm kiếm “một lối đi”, chứ không phải “một lối thoát”. Nếu gặp hoạn nạn mà chúng ta hèn nhát, thiếu bản lĩnh thì ta sẽ không thể nào tồn tại được trong cái vòng xoay của cuộc đời. Như cục đất sét đỏ kia, nó luôn kêu oan phàn nàn về thử thách mà nó phải đối diện, rồi hét lên nào nên vì quá sức chịu đựng của nó. Nhưng bạn ơi, Đừng như cục đất sét hèn nhát kia nhé, tôi tin rằng mọi khó khăn sẽ được giải quyết nếu bạn có lòng tin, sự bản lĩnh kiên trì. Khi một cánh cửa đóng lại, sẽ có vô vàn cánh cửa khác mở ra, chào đón, mời gọi bạn, hãy nhìn đời qua lăng kính màu hồng để khó khăn được dễ chịu hơn, đó cũng là kim chỉ nam giúp con người thành công.

Cuộc sống luôn ẩn chứa trong nó những điều trắc ẩn về thực tế phũ phàng. Nhưng vẫn Ánh lên đâu đó Vầng Hào Quang giúp con người hiên ngang tiến về phía trước. Nếu con người đẩy mạnh mẽ tự tin thì chắc chắn rằng mọi khó khăn sẽ được vượt qua. Nếu cục đất sét Kia mạnh mẽ đủ bản lĩnh thì chắc rằng nó sẽ không kêu ca phàn nàn liên tục. Nhưng kìa cuối cùng nhờ bàn tay khéo léo của con người mà đó là đã trở thành một ấm trà vừa đẹp, vừa có ích cho người khác. Người thợ khéo tay kia như là một ân nhân, một ánh sáng trong đêm tối. Soi đường, dẫn lối, vì vậy ta hãy tin rằng, mọi khó khăn đều có hướng giải quyết, nên hãy tiếp tục gắn gương và vượt qua. Cục đất sét tưởng chừng vô dụng kia cũng được làm thành một tách trà, mang lại lợi ích cho cộng đồng.

Câu chuyện của tách trà đã dạy ta nhiều bài học sâu sắc, là hành trang để chúng ta bước vào đời đầy tự tin, mạnh mẽ, đường đi khó không khó vì ngăn sông cách núi, mà khó vì lòng người ngại núi e sông. Đường đời nhiều chỗ bằng phẳng, nhưng cũng không ít chỗ gập ghềnh, hiểm trở, nhưng dù sao ta vẫn phải bước tiếp tiến về phía trước. Gặp khó khăn ta không hề chùn bước, mà chỉ cho ta thêm sức mạnh để vượt qua. Nếu bạn khao khát có được những thứ mà bạn chưa bao giờ có, thì bạn phải chấp nhận với việc làm những thứ mà bạn chưa bao giờ làm. Đó là bài học về lòng dũng cảm, tự tin để chiến thắng bản thân, vươn tới những đẳng cấp của thế giới. Cuộc sống của bạn ngày hôm nay là kết quả từ thái độ sống và sự lựa chọn của bạn trong quá khứ. Cuộc sống của bạn ngày mai là kết quả từ thái độ sống và sự lựa chọn của bạn ngày hôm nay.

“Không có gì khó

chỉ sợ lòng không bền

Đào núi và lấp biển

Quyết chí ắt làm nên”.

Đó là những ca từ vang lên để hun đúc tinh thần của thanh niên chúng ta, hãy đủ mạnh mẽ, đủ bản lĩnh để lao động, làm việc và bạn sẽ nhận lại được hoa thơm, trái ngọt mà cuộc đời ban tặng. Cuộc sống không được tính bằng số lần chúng ta thở, mà bằng những giây phút ta được nín lặng để tận hưởng những điều kỳ diệu của cuộc sống. Hãy có niềm tin vào bản thân, để thấy cuộc sống này thật đẹp, thật ý nghĩa, hãy coi đó là điểm tựa để tiến bước trên con đường mà mình đã lựa chọn. Bởi có ai đó từng nói, “hãy cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nâng bổng cả thế giới thế giới”, sẽ thay đổi nếu bạn chịu thay đổi, vì chinh phục những đỉnh cao của nhân loại. Những câu chuyện của tách trà một lần nữa khẳng định sức mạnh của con người có thể chiến thắng cả thiên nhiên vũ trụ nói như một bài học không bao giờ ngừng thôi thúc con người cố gắng để phát triển còn là bài học về lí tưởng sống của thanh niên thế hệ trẻ hiện nay cần phải dám mơ ước dám thực hiện để bắt kịp xu hướng hiện đại hóa đất nước. Để ghi tên mình trong công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội. Muốn xây dựng Chủ nghĩa xã hội cần những con người xã hội chủ nghĩa những lời ca trong “khát vọng” đã khẳng định. “Hãy sống như đời sống, để biết yêu nguồn cội, hãy sống như đời sống, vươn tới những tầm cao”. Hãy dám mơ ước để chinh phục những tầm cao của tri thức của trí tuệ đó là thái độ sống tích cực một biểu hiện của sống đẹp. Sống đẹp có nhiều khía cạnh, nhưng riêng tôi, tôi cho rằng, sống đẹp là sống có mục đích, lý tưởng, bản lĩnh, kiên cường để vượt qua mọi khó khăn trên đường đời. Đó là sống có ý nghĩa, khẳng định sự tồn tại của bản thân, hãy có ước mơ, lý tưởng để sống không thua kém ai trên đời. Dù cho là sóng gió, dù cho là rất khó, dù cho cuộc sống đưa ta đi nơi nào thì hãy luôn mạnh mẽ lên nhé bạn, sẽ đẹp hơn trong mắt người khác đấy.

Câu chuyện đã dạy cho ta nhiều bài học về niềm tin, sức mạnh, sự bản lĩnh để vượt qua khó khăn. Để thành công còn cần thêm ý chí, nghị lực, lòng kiên nhẫn. Bởi vì mọi cánh cửa đóng lại thì lòng kiên nhẫn là thứ được dùng đến. Khó khăn không làm ta chùn bước, mà chỉ cho ta thêm sức mạnh. Cục đất sét kia đã thiếu tự tin, bản lĩnh, sức mạnh để vượt qua những khó khăn. Nhưng nhờ người thợ khéo tay, nó đã trở thành tách trà có ích. Con người phải trải qua giông tố, chứ không được cúi đầu trước giông tố.

Câu chuyện của tác giả một lần nữa mang lại cho người đọc báo suy ngẫm về cuộc sống. Hãy biết vượt qua khó khăn để thấy được giá trị thực sự của bản thân, đừng hèn nhát như cục đất sét jia nhé. Bởi thực tế phũ phàng không theo ý muốn con người. Những con người hèn nhát rồi sẽ bị xã hội đào thải, sẽ nhận được số không tròn trĩnh. Hãy mạnh mẽ, bản lĩnh để đối đầu với sóng dữ, lái con thuyền của cuộc đời mình trên đại dương đầy trắc ẩn.

Đủ nắng hoa sẽ nở, đủ gió chong chóng sẽ quay, đủ yêu thương hạnh phúc sẽ đong đầy./.

CÂU CHUYỆN CỦA TÁC TRÀ

Trước đây, tôi không phải là tách trà đâu, tôi là đất sét đỏ cơ. Rồi có 1 người đem tôi cuộn lại, đập dẹt ra, rồi nhào, rồi lại đập dẹt. Cứ như thế và tôi đã hét lên: “Buông tôi ra”, nhưng ông ấy chỉ cười: “chưa được đâu!”. Rồi ông ta lại đặt tôi lên 1 cái bàn xoay liên tục đến mức tôi lại phải kêu oai oái: “Dừng lại đi, tôi chóng mặt lắm”. Thế nhưng ông ta chỉ gật gù: “Chưa đâu”!. Rồi ông ấy lại đặt tôi vào lò, nóng khủng khiếp. Tôi không hiểu tại sao ông ta lại muốn hành hạ tôi, đốt tôi. Tôi đập vào thành lò bôm bốp, nhưng rất lâu sau ông ta mới chịu mở ra: “Chưa đâu, chưa được đâu!” Một lúc sau, tôi được ông ta lôi ra và đặt ngồi lên kệ và tôi nguội dần. “Dễ chịu quá”. Nhưng chẳng được bao lâu, con người khó tính kia lại lôi tôi ra và lấy sơn vẽ lên khắp người tôi. Tôi không chịu được cái mùi ấy. Tôi gào lên: “Dừng lại đi mà” nhưng ông ta vẫn chỉ gật gù: “Chưa đâu”. 1 lần nữa tôi lại bị đặt vào lò và lần này cái lò nóng gấp đôi lần trước. Tôi sắp chết ngạt đến nơi. Tôi khóc, van xin, nhưng ông chủ vẫn nói: “Chưa đâu!”. Tôi chẳng còn hi vọng và sẵn sàng đầu hàng. Đột nhiên cửa lò bật mở, ông ta bế tôi ra và cẩn thận đặt lên kệ. Ông đi đâu đó và khi trở lại, ông đưa cái gương lại trước mắt tôi: “Nhìn mình xem”. Tôi nhìn và chính tôi cũng phải thốt lên: “Đó không fải là mình được. Mình đẹp quá đi mất”! Ông chủ của tôi bây giờ mới nói: “Con của ta, ta biết là bị nhào nặn là đau đớn lắm nhưng nếu ta không làm thế, con sẽ khô đi và vô dụng. Ta biết bị xoay trên bàn nặn là chóng mặt lắm, nhưng nếu ngừng lại con sẽ bị bở ra và méo mó bất thành nhân dạng, ta biết lò nung rất nóng và làm con rát bỏng nhưng nếu không vào trong đó, con sẽ mong manh và nứt vỡ. Ta biết bị sơn lên người thì mùi khó chịu lắm, nhưng nếu không làm vậy, con sẽ nhạt nhẽo chẳng có màu sắc nào trong đời cả. Nếu ta không đặt con vào lò nung thêm lần nữa thì con sẽ chẳng cứng và bền. Còn giờ đây, sau bao nhiêu khổ luyện, con là 1 sản phẩm hòan chỉnh, đẹp như ta tưởng tượng ngay từ lúc đầu, tách trà nhỏ bé ạ!“

Xem thêm : Nghị luận xã hội về câu chuyệnNghị luận xã hội

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *