Quan điểm của bạn về Sự bình yên qua câu chuyện nhà vua và bức tranh

Nghị luận xã hội

Có câu chuyện kể rằng:

“Có một vị vua treo thưởng cho nghệ sĩ nào vẽ được một bức tranh đẹp nhất về sự bình yên. Nhiều họa sĩ đã cố công thể hiện tài năng của mình. Nhà vua ngắm tất cả các bức tranh nhưng chỉ thích có hai bức tranh và ông phải chọn lấy một. Một bức tranh vẽ hồ nước yên ả. Mặt hồ là tấm gương tuyệt mĩ vì có những ngọn núi cao chót vót bao quanh. Bên trên là bầu trời xanh với những đám mây trắng mịn màng. Tất cả những ai ngắm bức tranh này đều cho rằng đây là một bức tranh bình yên thật hoàn hảo. Bức tranh kia cũng có những ngọn núi, nhưng những ngọn núi này trần trụi và lởm chởm đá. Ở bên trên là bầu trời giận dữ đổ mưa như trút kèm theo sấm chớp. Đổ xuống bên vách núi là dòng thác nổi bọt trắng xóa. Bức tranh này trông thật chẳng bình yên chút nào. Nhưng khi nhà vua ngắm nhìn, ông thấy đằng sau dòng thác là một bụi cây nhỏ mọc lên từ khe nứt của một tảng đá. Trong bụi cây một con chim mẹ đang xây tổ. Ở đó giữa dòng thác trút xuống một cách giận dữ, con chim mẹ đang bình thản đậu trên tổ của mình… bình yên thật sự: “Ta chấm bức tranh này!” Nhà vua công bố.”

Con người ta sống ngoài xã hội, bon chen, đôi lúc còn dẫm đạp lên nhau để đoạt được những mong muốn của mình. Nhưng thực ra, trong lòng bất kì ai, đều mong muốn sau một ngày vất vả, đều được trở về với nơi gọi là bình yên của mình. Có rất nhiều người tâm niệm bình yên khác nhau, có những người không thể tìm được sự bình yên cho chính mình. Sau khi đọc xong câu truyện về sự bình yên thông qua cách chọn lựa của vị vua, ta chợt tự trả lời được câu hỏi về sự bình yên trong lòng mình.

Câu truyện tuy ngắn, nhưng lại kể và để lại được những suy nghĩ sâu sa. Vị vua thông qua cuộc thi, muốn tìm được một thứ chính xác nhất để định nghĩa cho hai từ “bình yên” Ông đã cất công, tuyển chọn giữa những người nghệ sĩ tài năng nhất, sau cùng chọn được ra hai bức tranh vẽ đẹp nhất, nhưng lại khá băn khoăn, không biết chọn ra sao giữa hai bức tranh tuyệt mĩ ấy.
Một bức tranh vẽ phong cảnh thiên nhiên, hết sức thơ mộng hữu tình, mà có nhiều người đều phải công nhận rằng bức tranh này thật sự rất bình yên. Còn bức tranh thứ hai thì ngược lại, sự bình yên lại được thể hiện theo chiều sâu, nếu không ngắm kĩ bức tranh và hiểu thấu bức tranh, chỉ thế hiện lên bên ngoài toàn những phong ba bão táp, chỉ thấy những thác ghềnh dữ dội, những hẻm đá đáng sợ. Nhưng không, ở sâu trong bức tranh lại vẽ nên một cảnh cực kì đẹp, khi một con chim mẹ đang bình thản đậu trên tổ của mình, khiến nhà vua phải thốt lên “bình yên thật sự!”

Hai bức tranh này rốt cuộc có gì khác nhau? Khiến nhà vua lại chọn lựa bức tranh thứ hai như thế? Ta có thể nhận thấy, ở bức tranh đầu tiên người họa sĩ chỉ diễn tả được vẻ bề ngoài của cuộc sống, bình yên được thể hiện từ việc do ngoại cảnh mang lại. Còn bức tranh thứ hai, tuy phong cảnh không êm ả, nhưng đó lại là một sự bình yên không thể thay đổi, dù có phong ba bão táp ra sao, bức tranh thứ hai đã chia sẻ một quan niệm rất đúng về bình yên, chỉ có sự bình yên trong tâm hồn mới có thể tồn tại lâu dài, và là sự bình yên đích thực nhất.
Thông qua cách chọn lựa đúng đắn của nhà vua, ta đã nhận ra một ý nghĩa quan trọng trong cuộc sống. Ngoài đời, ta có gặp biết bao phong ba bão táp, phải đấu tranh, phải can đảm chiến đấu như thế nào, nhưng hãy luôn học cách giữ cho mình một tâm thế an yên, luôn bình yên và bình tĩnh trước hoàn cảnh. Vì không có một sự đáng sợ nào có thể động được đến ta, nếu ta có trong mình một bản lĩnh vững vàng, một tâm thế bình yên không thể xoay chuyển. Như Beethoven nhà soạn nhạc thiên tài của thế giới, không ai không biết đến ông bởi ông quá nổi tiếng và xuất sắc với những tác phẩm kinh điển mọi thời đại của mình. Nhưng người ta biết đến và cảm phục ông nhiều hơn nữa, khi biết được ông đã chống lại những thứ bên ngoài như thế nào, bao nhiêu khó khăn, gian khổ, cũng không thể lay chuyển được một tâm thế bình thản, bình yên đối mặt với mọi khó khăn của Beethoven, hay tiêu biểu như Helen Keller, tuy gặp phải hoàn cảnh khó khăn, sống trong thế giới không ánh sáng, không âm thanh, nhưng bà vẫn vươn lên, chiến đấu, bằng sự bình yên nhất trong tâm hồn, trở thành một nhà văn nổi tiếng, một nhà hoạt động xã hội mù, điếc của nước Mỹ. Họ là những tấm gương dạy cho ta về tầm quan trọng, ý nghĩa của việc rèn luyện sự bình yên trong trái tim mình.
Sự bình yên trong cuộc sống rất quan trọng, nó làm cuộc sống của ta trở nên nhẹ nhõm hơn. Khiến ta luôn biết nhìn ra sự lạc quan trong mọi hoàn cảnh. Không có sự bình yên từ tâm hồn nào không qua quá trình rèn luyện và phát huy. Con người ta cần rèn luyện điều đó để bản thân được vững vàng trước mọi sự khó khăn của ngoại cảnh.
Câu truyện trên thực sự có ý nghĩa và thiết thực. Không chỉ là một câu truyện thú vị, mà còn chứa đựng bài học nhân văn vô cùng sâu sắc. Hãy sống và làm việc với một trái tim bình yên, và tìm cho mình sự bình yên đích thực.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *