Nghị luận xã hội :Tôi khóc những chân trời không có người bay lại khóc những người bay không có chân trời

Nghị luận xã hội

Đề bài:

Suy nghĩ về câu nói sau của Trần Dần

“Tôi khóc những chân trời không có người bay

lại khóc những người bay không có chân trời”.

Bài văn mẫu NLXH

Mở bài : Giới thiệu câu thơ Tôi khóc những chân trời không có người bay…

Nếu được hỏi:  Giả sử tôi chết đi điều tôi tiếc nuối nhất là gì? thì tôi sẽ trả lời rằng điều tôi tiếc nuối nhất đó là chưa khám phá hết những điều tươi đẹp trong cuộc sống này, cuộc sống là quá ngắn ngủi cho những người có nhiều khát vọng và ước mơ lớn lao, ấy vậy mà trong cuộc sống hiện nay có một số người lại sống cuộc đời tầm thường, vô vị.

Nhận thức được hiện tượng này Trần Dần đã viết lên hai câu thơ rằng

“Tôi khóc những chân trời không có người bay

lại khóc những người bay không có chân trời”.

Thân bài

Giải thích ý nghĩa câu thơ của Trần Dần

Cuộc sống này có muôn vàn những thứ ý nghĩa chờ con người khám phá ,đó là những chân trời. Chân trời là hình ảnh đại diện cho những điều hay, những điều ý nghĩa, đích đến tươi đẹp mà con người cần phải khám phá.  Chỉ những người sống mãn nguyện với những gì mình đang có mới không tìm tòi, khám phá thêm, không ước mơ khao khát những thứ tốt hơn để nâng cao giá trị cuộc sống. Những người bay không có chân trời, nói về những người sống một cách vô nghĩa không biết mình muốn gì, cần gì và đang sống vì gì? sống không có ước mơ, không có lí tưởng, không có mục đích.

Câu thơ của Trần Dần đã phản ánh hiện tượng sống của con người trong thời đại ngày nay . Từ đó đem đến cho chúng ta những suy nghĩ về lối sống đúng đắn. Trong cuộc sống, chúng ta hãy sống hết mình, luôn ước mơ tìm tòi, khám phá những chân trời mới, không nên sống, không có lí tưởng khát vọng vì đó là cuộc sống vô nghĩa của những con người tầm thường nông cạn.

Bình luận chứng minh

Vì sao Tôi khóc những chân trời không có người bay

Đọc câu thơ của Trần Dần ta tự hỏi tại sao tác giả lại khóc cho những chân trời không có người bay. Câu thơ thể hiện sự say mê khám phá và mong muốn được nâng cao giá trị của con người.  Cuộc sống được kết tinh từ rất nhiều điều phong phú, càng ham muốn sống có nghĩa, con người sẽ càng khám phá ra những thứ tươi đẹp của cuộc đời.

Nhưng cuộc sống cũng rất bon chen, ồn ào và vội vã. Con người khi bước vào guồng quay của cuộc sống sẽ luôn phải lo lắng về những vấn đề thường nhật luôn vội vã và không còn để tâm đến những thứ rất tươi đẹp khác. Con người ngày còn trẻ hầu như ai cũng nói với lòng mình,  rằng lớn lên mình sẽ đạt được cái này, sau này nhất định mình phải có được cái kia , rồi tiếp theo mình cần phải vươn cao hơn nữa….Con người từ những khát khao cao để muốn khám phá, tìm tòi ra những cái hay, cái mới thì bây giờ họ dần lãng quên đi mình đã từng mơ ước gì? vì những bộn bề cuộc sống hàng ngày.

Thay vì nỗ lực đạt được những ước mơ cao xa, một số người chỉ mong những điều tầm thường, ngày ba bữa cơm đủ no, công việc ổn định, chẳng ai màng đến việc sẽ khám phá thêm những tri thức của nhân loại, sẽ chinh phục được những tầm cao mới. Đi hết cả đời người ta cũng chẳng thể hiểu và biết trọn vẹn cuộc sống như thế nào? vậy mà khi con người còn sống ta bỏ lỡ những điều tươi đẹp chờ ta, khám phá ta gạt những lý tưởng những hoài bão cao xa để đổi lại những mong muốn tầm thường mỗi ngày đó chẳng phải là điều đáng tiếc sao?

Vì sao lại khóc những người bay không có chân trời

Không “những khóc cho những chân trời không có người bay”, tác giả còn khóc cho “những người bay không có chân trời”. Ta nhớ đến những lời anh thanh niên trong tác phẩm “Lặng Lẽ Sa Pa” của Nguyễn Thành Long đã từng nói ta làm việc vì ai? ta sống vì điều gì?, cứ suy nghĩ như vậy nên cháu không hề nản lòng với công việc của mình. Đó là lời nói của một chàng trai trẻ nhiệt huyết và say mê công việc. Nhưng nhìn vào thực tế hiện tại xã hội ngày nay có những người đang sống như một chiếc thuyền mất phương hướng giữa đại dương bao la. Họ sống một cuộc sống không có ước mơ không biết mình muốn gì? Cần gì? mình đang làm để đạt được mục đích gì. Chỉ làm những việc phục vụ cho những mong muốn nhất thời, không quan tâm ngày mai sẽ ra sao, cũng chẳng cần biết tương lai mình sẽ như thế nào.

Đây là một hiện tượng sống đang xảy ra ở một phần của xã hội ngày nay, sống được ngày nào hay ngày đấy, không có chủ đích, không làm chủ được cuộc sống của mình. Sống như vậy họ sẽ dần bị tụt lại giữa và bị bỏ quên giữa những bon chen của cuộc sống. Người có ước mơ nhỏ nhất là những người tầm thường, người không có ước mơ, không có lí tưởng thì còn tầm thường ở mức nào nữa? có lẽ họ là những thành phần, những người đang tồn tại chứ không phải đang sống, một cuộc sống vô nghĩa chẳng đáng sống.

Dẫn chứng để chứng minh

Chúng ta đã từng nghe và từng viết về những tấm gương sống có ước mơ, có lý tưởng cao đẹp và không ngừng cố gắng không ngừng đặt ra những mục tiêu sống cho đời mình, như Cụ Hoàng Anh quê ở Bắc Giang mặc dù đã 74 tuổi cái tuổi người ta chỉ muốn được an nhàn thì cụ vẫn thi vào viện Đại học Mở Hà Nội để học luật với mong muốn giúp bà con ở quê đấu tranh đòi quyền lợi của người nông dân, hiểu luật để giúp những người nông dân nghèo đấu tranh đòi quyền lợi hợp pháp khi bị xâm phạm, cụ là người dù tuổi tác đã cao nhưng vẫn giữ mong muốn được cống hiến được sống hết mình với cuộc đời.

Trong cuộc sống, có những người dù hoàn cảnh điều kiện thế nào với tuổi tác ra sao vẫn luôn tràn đầy nhiệt huyết với cuộc đời, luôn đặt ra cho mình những mục tiêu, luôn mơ ước khát khao hướng đến những điều tốt đẹp nhất. Bên cạnh đó lại vẫn có những người sống không có ước mơ không biết mình muốn gì, cần gì và làm việc vì mục đích gì. Mặt khác lại có những người quá tham vọng muốn những thứ viển vông quá lớn với sức mình. Đó đều là những người đáng bị phê phán và cần thay đổi lại bản thân mình.

Bình luận mở rộng vấn đề

Câu thơ của Trần Dần đã để lại cho ta những suy nghĩ và bài học quý giá. Mỗi người chỉ sống một lần trên đời vì vậy phải sống sao cho đúng nghĩa, hãy là người sống có ước mơ có lý tưởng, có mục đích, hãy loại bỏ những lối sống không tốt sống vô nghĩa và tiếp tục phát huy tích cực, nhiệt huyết với cuộc đời bằng những khát vọng và mục đích cao đẹp. Chúng ta là những người trẻ đang sống ở cái tuổi tươi xanh nhất của cuộc đời, vì thế chẳng còn ý nghĩa gì nếu ta sống mà không biết mình muốn gì cần gì. Còn trẻ thì ta hãy luôn ước mơ, đặt ra cho mình những mục tiêu để phấn đấu, luôn cố gắng luôn rèn luyện để sau này không hối tiếc để những tháng năm đã sống hoài sống phí.

Kết bài

Ước mơ và lý tưởng, là một phần cấu thành nên sự trưởng thành và chín chắn trong suy nghĩ của con người. Câu thơ của Trần Dần như một lời nhắc nhở tôi hãy sống sao cho ý nghĩa và đáng sống./.

Xem thêm : Nghị luận xã hội, bài văn mẫu học sinh giỏi

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *