Nghị luận xã hội :Thà làm một bông hoa sen nở khi thấy mặt trời rồi mất hết tinh nhụy

Nghị luận xã hội

Đề nghị luận xã hội : Có ý kiến cho rằng.

“Thà làm một bông hoa sen nở khi thấy mặt trời rồi mất hết tinh nhụy, còn hơn giữ nguyên hình nụ búp trong sương lạnh vĩnh cửu của mùa đông”.

(Ta go)

Trình bày suy nghĩ về ý kiến trên.

Bài làm.

Đã có ai đó từng nói rằng “chúng ta có một cuộc sống nhưng lại có vô vàn cách sống, vậy phải sống làm sao để không thấy phí một đời người”. Đây là một câu hỏi mà không phải ai cũng dễ dàng trả lời được. Bàn về vấn đề này nhà thơ Ta go đã viết:  “thà là một bông hoa sen nở khi thấy mát trời rồi mất hết tinh nhụy, còn hơn giữ nguyên hình nụ búp trong sương lạnh vĩnh cửu của mùa đông”.

Nhà văn Tago cho rằng “thà làm một bông hoa sen nở”, vì hoa sen biểu tượng cho vẻ đẹp tinh khiết, cho phẩm cách thanh sạch biết vươn lên trong cuộc sống .“Mặt trời” là thiên thể trong vũ trụ mang lại sự sống, ánh sáng cho con người và vạn vật.  “Mặt trời”, tượng trưng cho sức sống mạnh mẽ và sự huy hoàng. Hình ảnh  búp sen ẩn dụ cho cái non nớt, nhút nhát, e sợ của con người, còn hình ảnh “sương lạnh vĩnh cửu”, thể hiện môi trường lạnh giá, khắc nghiệt. Ở đó bạn cần phải thu mình lại, không thể sinh sôi phát triển vì thế nó tượng trưng cho những khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Đưa ra ý kiến mang đầy hình ảnh thực chất nhà văn Tago muốn đặt ra vấn đề về cách sống và lẽ sống ở đời. Chúng ta cần phải sống mạnh mẽ, biết vươn lên và cống hiến hết mình cho cuộc đời, sống có ý nghĩa. Câu nói của nhà văn đã mang đến một bài học, một triết lý nhân sinh sâu sắc và quan niệm sống đúng đắn ý nghĩa cho chúng ta.

Vậy tại sao chúng ta làm một bông hoa sen mở thấy mặt trời, mỗi người sinh ra chỉ có một cuộc sống, chỉ được sống một lần, phải sống sao cho những ngày tháng sau này không phải nuối tiếc về những tháng năm đã sống hoài, sống phí. Sinh lực của con người là hữu hạn, đời người cũng chẳng phải kéo dài mãi vì thế trong những năm tháng còn có thể chúng ta hãy sống hết mình, sống nhiệt tình.

Trong cuộc sống chúng ta đôi khi phải gặp biết bao khó khăn, thử thách, có những sóng gió vùi dập ta, rồi cả những điều xấu, điều hiểm nguy vẫn sẵn sàng kéo ta vào con đường tối tăm. Vì vậy chúng ta cần sống như một bông hoa sen, bông hoa sen sống ở đầm, ở bùn lầy tanh bẩn, nhưng hoa sen lúc nào cũng kiêu hãnh vươn lên, bung tỏa hương sắc, mang một vẻ đẹp thanh cao tinh khiết vô ngần. Con người dù trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng luôn cần biết nỗ lực biết vươn lên, vượt qua mọi rào cản để có thể sống một đời ý nghĩa, không vô vị, tẻ nhạt, không hoài phí những nỗ lực vươn lên. Chưa đủ chúng ta cần phải xác định chúng ta có sức lực vượt qua mọi thử thách, khó khăn để làm gì? ta mạnh mẽ kiên cường vươn lên để ta được sống hết mình, được cống hiến cho cuộc đời, chúng ta trải qua bao khó khăn là để đi tìm cuộc sống ý nghĩa cho bản thân mình.Có ai đó đã nói rằng con người sinh ra không phải là một hạt cát ở biển Đông, mà con người là để ghi dấu ấn cho cuộc đời, ghi dấu ấn vào trái tim người khác. Để ghi dấu ấn cho cuộc đời ta cần phải sống nhiệt thành và cống hiến hết tài năng, sức lực của mình, không ngừng học hỏi và thể hiện khả năng bản thân để được tỏa sáng như bông hoa sen nở dưới ánh nắng mặt trời, buông tỏa hết hương sắc dù một thời gian sau không thể tránh khỏi sự tàn phai, hoa rồi cũng đến lúc héo úa, con người rồi cũng đến lúc già yếu, cạn kiệt sinh lực như những “tinh nhụy”.  Những giá trị mà ta đã dâng hiến cho đời là không bao giờ phai nhạt và trường tồn mãi cùng thời gian. Sống như vậy mới là đáng sống và ta sẽ cảm thấy cuộc sống thật ý nghĩa, tươi đẹp ta càng trở thành một con người sống tích cực, mạnh mẽ và có ích cho xã hội.

Chúng ta có rất nhiều cách sống, nhưng chúng ta không nên chọn cách sống như “nụ, búp giữ nguyên hình trong sương lạnh vĩnh cửu của mùa đông”, vì sao lại như thế? Con người sinh ra chỉ để tồn tại rồi biến mất một cách mờ nhạt trên cõi đời quá là một điều đáng buồn. Chúng ta ai cũng có tài năng riêng, ai cũng có khả năng tạo nên những màu sắc tươi đẹp cho cuộc sống này, chúng ta có sức lực, có tài năng, vậy mà chúng ta lại chọn sống một cuộc sống tẻ nhạt, tầm thường, không cống hiến cho đời cũng không muốn vươn lên khỏi mọi khó khăn để sống mạnh mẽ, kiên cường mà chỉ như “nụ búp”, yếu ớt, nhút nhát, e sợ trước những thử thách của cuộc đời. Sợ gió, rét, cứ thu mình lại trước giông bão, khó khăn. Nụ búp không chịu mạnh mẽ vươn lên vượt qua sự nhút nhát, tự ti của bản thân sẽ không thể nào đón được ánh nắng ấm áp của cuộc đời, mà chỉ có thể tồn tại cùng với sương lạnh vĩnh cửu của mùa đông. Con người cũng vậy, nếu sống họ có mơ ước, họ có mục đích, lý tưởng, có quan niệm sống “được ngày nào hay ngày đó”, luôn tự ti mình yếu kém, không cầu tiến thì sẽ mãi sống một cuộc sống đơn điệu, mờ nhạt. Những người như vậy sẽ không thể khẳng định được bản thân mình, không có cơ hội chiếm lĩnh đỉnh cao của cuộc sống là hạt cát bé nhỏ giữa đại dương bao la, rộng lớn. Sống như họ không phải là sống, mà chỉ là đang tồn tại một cuộc sống đang mòn da, đang rỉ đi, đang nổi váng, sống vô vị, sống mà như không phải sống. Nhà thơ Xuân Diệu từng viết:

“Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt

Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm”.

Ấy mới biết được sống hết mình được cống hiến được tỏa sáng là điều rất ý nghĩa trong cuộc sống chúng ta đều biết về Nick một người Úc từ khi sinh ra đã không có hai chi trên và dưới, chỉ có hai bàn chân nhỏ yếu ớt. Thời còn đi học Nick luôn phải đối mặt với sự mặc cảm, với anh bị bạn bè chế giễu. Anh rơi vào tình trạng trầm cảm, tồi tệ thậm chí còn có ý định tự tử. Nhưng nhờ nhận thức đúng đắn nick đã vượt lên trên tất cả khó khăn, mặc cảm thiệt thòi anh đã thành công trong học tập và trở thành một diễn thuyết gia nổi tiếng thế giới.  Nick là một tấm gương sáng có nghị lực biết vươn lên trong cuộc sống để khẳng định tài năng bản lĩnh của bản thân.

Được sống hết mình với cuộc đời quả là thật tuyệt vời nhưng không phải con người lúc nào cũng đủ sức để vượt qua chông gai, thử thách, sẽ có lúc ta mệt mỏi yếu đuối lúc ấy chúng ta nên sống chậm lại một chút, tìm sự yên bình và hồi phục bản thân tiếp tục cống hiến, “sống hết mình”, không phải lúc nào cũng lao vào để chống chọi với thử thách. Cuộc đời mà cần phải biết tự lượng sức mình, biết giữ gìn bản thân mình ấy mới là sáng suốt.

Trong cuộc sống có rất nhiều người luôn mong muốn được sống một cuộc sống ý nghĩa, luôn có ý thức vươn lên để khẳng định mình, để tỏa sáng Nhưng cũng có những người sống tự ti nhút nhát, họ có mơ ước hoài bão hoặc có mơ ước nhưng lại sợ mình không đủ sức làm được, sợ mình thất bại. Những con người đó sống một cuộc sống vô vị, họ có bản lĩnh và sự cầu tiến, như vậy cuộc sống sẽ nhàm chán và họ sẽ trở nên nhút nhát, sống không có lý tưởng, dễ nản lòng trước những thử thách cuộc đời. Đó là những người đáng bị phê phán và cần nhận thức, thay đổi lại quan niệm sống của bản thân.

Qua câu nói đầy triết lý của Tago ta rút ra bài học cần phải biết vươn lên trong cuộc sống, vượt qua mọi khó khăn, thử thách của cuộc đời để dâng hiến cho đời những “tinh nhụy”, tài năng và sức lực của mình. Là một người trẻ tuổi, cái tuổi giàu ước mơ và tràn đầy sức sống nhất của đời người, chúng ta hãy giữ cho mình sự kiên định. Hãy ước mơ khát khao sống, một cuộc sống có lý tưởng, có ước mơ cao đẹp, chúng ta hãy học tập, rèn luyện bản thân thật tốt để sẵn sàng vươn lên trong mọi khó khăn, cống hiến tài năng của mình cho xã hội, cho đất nước, trở thành một công dân có ích, một bông sen ngát hương dưới ánh mặt trời rực rỡ.

Cuộc sống là quá ngắn cho những bộn bề thường nhật, cho những ước mơ, những dự định của con người. Vì vậy chúng ta hãy sống có ý nghĩa từng ngày, đừng để tháng năm trôi qua vô ích và hãy luôn nhắc nhở bản thân rằng. “thà làm một bông hoa sen nở khi thấy mặt trời rồi mất hết tinh nhụy, còn hơn giữ nguyên hình nụ búp trong sương lạnh vĩnh cửu của mùa đông”./.

Xem thêm :Nghị luận xã hội

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *