So sánh Mị trong Vợ chồng A Phủ và người đàn bà hàng chài trong Chiếc thuyền ngoài xa

Văn mẫu lớp 12

So sánh Mị trong Vợ chồng A Phủ và người đàn bà hàng chài trong Chiếc thuyền ngoài xa
Bài làm:
Số phận người phụ nữ đưa vào trong trang văn vừa đẹp, cũng vừa thấm đẫm tính nhân văn và cũng khắc họa được nỗi khổ của họ. Trong đó, nói đến người miền núi, ta nhớ tới Mị – một cô gái vùng sơn cước có trái tim yêu tự do và khát khao hạnh phúc. Và người đàn bà hàng chài – một sự tìm kiếm vẻ đẹp bên trong con người của Nguyễn Minh Châu. Họ đã để lại cho ta những ấn tượng sâu sắc và khó phai mờ.

Tô Hoài là cây bút tiêu biểu của văn học Việt Nam hiện đại. Vợ chồng A Phủ là tác phẩm được viết in trong truyện Tây Bắc. là kết quả của chuyến đi Tô Hoài cùng bộ đội vào giải phóng miền Tây Bắc. Tác phẩm được viết dưới một cuộc sống xã hội tăm tối nhưng khát khao sống của người dân thì mãnh liệt.

Mị là nhân vật chính trong câu truyện, trước khi về nhà thống lí Pá Tra, cô được xem là một cô gái tài sắc vẹn toàn. Trong lời kể của Tô Hoài đã để lại cho tà nhiều ấn tượng sâu sắc về một cô Mị “ai ở xa về, có việc vào nhà Pá Tra thường trông thấy một cô gái ngồi quay sợi đay bên tảng đá cạnh tàu ngựa” hình ảnh cô thật bé nhỏ và đơn độc, cô sống như một cỗ máy và tâm hồn khát khao tự do, hạnh phúc ,một cô Mị trẻ trung đã chết và bị vùi lấp mất rồi.

Cô bị bắt về nhà thống lí Pá Tra, trở thành con dâu gạt nợ, mang số phận của một kiếp tôi đày. Cô phải trả món nợ truyền kiếp của gia đình cho cha, nhưng dù có thế cũng không dập tắt được hết một trái tim yêu đời. Vì lòng hiếu thảo, cô đã hi sinh tuổi xuân của mình.

“có đến mấy tháng liền đêm nào Mị cũng khóc” cô khóc không chỉ vì khổ về thể xác, mà còn khổ vì đời sống tinh thần quá mức khó khăn. Nhiều lúc Mị chỉ muốn ăn lá ngón cho chết ngay mà không buồn nghĩ nữa. Mị hiện lên với những sự bất hạnh của người phụ nữ thời miền núi xưa, là nạn nhân của thần quyền.

Còn người đàn bà hàng chài, sống trong hoàn cảnh đất nước đã hòa bình. Nhưng nỗi đau của bạo hành gia đình lại bị đánh đập hành hạ. “cao lớn, với những đường nét thô kệch” người phụ nữ cho ta ấn tượng với những hình ảnh đầy khắc khổ, nhọc nhằn và lam lũ. “tấm lưng áo bạc pheehcs có miếng vá, nửa thân ướt sũng” gợi bao nhiêu xót xa, bao nhiêu thương cảm của người đọc.

Người đàn bà đã tự kể “từ nhỏ tôi đã là một đứa con gái xấu, lại rỗ mặt sau một trận đậu mùa nữa” hoàn cảnh éo le, nên người đàn bà lấy phải một người chồng có công việc khó khăn và cực nhọc. Vì thế khát vọng nhất của đời bà là có đủ gạo để nuôi con. Vì quá khổ nên hệ quả là nguwofi chồng trở nên dữ tợn và biến người đàn bà thành nô lệ cho những hành động man rợ của mình.

Hai hoàn cảnh, số phận khác nhau nhưng đều thương tâm đến đau lòng. Họ phía sau là một trái tim đẹp, khao khát sống, hi sinh và hạnh phúc, họ nhân hậu bao dung, đầy đức tính tốt đẹp và đáng quý, đáng trân trọng biết nhường nào.

Nhân vật Mị và người đàn bà đều là kiếp người bé nhỏ, là nạn nhân của hoàn cảnh. Tội ác của phong kiến chúa đất đã biến Mị từ một cô gái trẻ đẹp thành một nạn nhân con dâu gạt nợ kiếp tôi đày. Còn người đàn bà thì là nạn nhân của tình trạng đói nghèo  và nhận thức tăm tối. Khát vọng sống mãnh liệt đã khiến họ vượt qua tất cả, những đức tính cao đẹp hiện lên rõ nét.

Qua hai nhân vật, nhà văn Tô Hoài và Nguyễn Minh Châu không chỉ cho ta thương cảm về nhân vật. Mà còn khẳng định khát vọng sống, sự hi sinh thầm lặng. Họ khiến ta thêm trân trọng những người nghệ sĩ, những người luôn tìm cách bênh vực và bảo vệ lẽ phải, cái thiện.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *